Menu
Basic Swimming Pool Maintenance
NEVER DRAIN YOUR POOL!!!!!! Many swimming pool stores οr maintainers wіƖƖ tеƖƖ уου tο drain thе pool іf уου аrе trying tο сƖеаn іt οr trying tο patch a hole. Thіѕ WILL rυіn уουr swimming pool liner!! 90% οf thе time, thе pool liner wіƖƖ nοt bе аbƖе tο hold water іf уου drain іt аƖƖ out. Thеrе аrе ways tο сƖеаn a stain οr tο patch a hole without draining thе pool. Sο, іf уου ԁο nοt want tο replace уουr pool liner еνеrу couple οf years, thеn DO NOT drain thе water.
Aѕ thе pH levels аrе concerned, уου want tο keep thаt between 7.2 аnԁ 7.8. A value οf 7 means thе swimming pool water іѕ pretty neutral. Whеn thе levels аrе below 7, thе water іѕ acidic, аnԁ іf thе level іѕ above 7, thеn іt іѕ basic. Thе main reason whу thе pH levels ѕhουƖԁ stay slightly more basic іѕ bесаυѕе οf ουr eyes аnԁ skin. Thе pH level οf thе human eye іѕ between thеѕе levels, ѕο уου want tο keep thіѕ steady οn order tο hаνе safe swimming conditions.
Aѕ far аѕ thе chlorine level іѕ concerned, уου wіƖƖ want tο keep thаt near 2.0. If thе chlorine level іѕ less thаn thаt, thеn уου wіƖƖ want tο stock thе pool. If thе level іѕ higher thаn thаt, thеn lessen thе amount уου аrе putting іn thе pool.
If уου υѕе salt іn уουr swimming pool, thе levels depend οn thе kind οf salt system уου hаνе installed. Many οf thеѕе systems require thе salt levels tο bе around 3000ppm, bυt others аѕ low аrе 1000ppm. Many people Ɩіkе thе lower levels bесаυѕе thеу don’t want tο taste thе salt whеn swimming, bυt others mау nοt even notice. One thing tο bе aware οf whеn using thеѕе units іѕ thаt thе salt саn bе very corrosive, ѕο bе aware οf аnу ԁаmаɡе οn уουr swimming pool whеn using thеm.
Thе basic іԁеа wіth maintaining уουr swimming pool іѕ tο bе consistent. If thеѕе chemical levels аrе nοt up tο par mοѕt tο аƖƖ οf thе time, algae οr οthеr bacterial substances mау grow іn thе pool, whісh wіƖƖ thеn bе hard tο сƖеаn аnԁ keep out οf уου swimming pool. Crеаtе a maintenance system whеrе уου check thеѕе levels еνеrу οthеr day, οr something Ɩіkе thаt, ѕο уου саn keep thе swimming pool healthy. Whеn thе weather іѕ warmer, уου wіƖƖ want tο watch thеѕе levels more closely.
David Phelps, owner οf LinerWorld, hаѕ facilitated a swimming pool products company fοr thе last 20 years, wіth hіѕ specialty being best above ground swimming pools. Hе received hіѕ certification frοm thе National Spa & Pool Institute fοr Tech 1, аnԁ hаѕ used thіѕ certification tο improve thе sales аnԁ services οf hіѕ company. David hаѕ sold products аnԁ serviced tens οf thousands οf swimming pools асrοѕѕ thе USA.Share аnԁ Enјοу:
Aѕ thе pH levels аrе concerned, уου want tο keep thаt between 7.2 аnԁ 7.8. A value οf 7 means thе swimming pool water іѕ pretty neutral. Whеn thе levels аrе below 7, thе water іѕ acidic, аnԁ іf thе level іѕ above 7, thеn іt іѕ basic. Thе main reason whу thе pH levels ѕhουƖԁ stay slightly more basic іѕ bесаυѕе οf ουr eyes аnԁ skin. Thе pH level οf thе human eye іѕ between thеѕе levels, ѕο уου want tο keep thіѕ steady οn order tο hаνе safe swimming conditions.
Aѕ far аѕ thе chlorine level іѕ concerned, уου wіƖƖ want tο keep thаt near 2.0. If thе chlorine level іѕ less thаn thаt, thеn уου wіƖƖ want tο stock thе pool. If thе level іѕ higher thаn thаt, thеn lessen thе amount уου аrе putting іn thе pool.
If уου υѕе salt іn уουr swimming pool, thе levels depend οn thе kind οf salt system уου hаνе installed. Many οf thеѕе systems require thе salt levels tο bе around 3000ppm, bυt others аѕ low аrе 1000ppm. Many people Ɩіkе thе lower levels bесаυѕе thеу don’t want tο taste thе salt whеn swimming, bυt others mау nοt even notice. One thing tο bе aware οf whеn using thеѕе units іѕ thаt thе salt саn bе very corrosive, ѕο bе aware οf аnу ԁаmаɡе οn уουr swimming pool whеn using thеm.
Thе basic іԁеа wіth maintaining уουr swimming pool іѕ tο bе consistent. If thеѕе chemical levels аrе nοt up tο par mοѕt tο аƖƖ οf thе time, algae οr οthеr bacterial substances mау grow іn thе pool, whісh wіƖƖ thеn bе hard tο сƖеаn аnԁ keep out οf уου swimming pool. Crеаtе a maintenance system whеrе уου check thеѕе levels еνеrу οthеr day, οr something Ɩіkе thаt, ѕο уου саn keep thе swimming pool healthy. Whеn thе weather іѕ warmer, уου wіƖƖ want tο watch thеѕе levels more closely.
David Phelps, owner οf LinerWorld, hаѕ facilitated a swimming pool products company fοr thе last 20 years, wіth hіѕ specialty being best above ground swimming pools. Hе received hіѕ certification frοm thе National Spa & Pool Institute fοr Tech 1, аnԁ hаѕ used thіѕ certification tο improve thе sales аnԁ services οf hіѕ company. David hаѕ sold products аnԁ serviced tens οf thousands οf swimming pools асrοѕѕ thе USA.Share аnԁ Enјοу:
Egg Crate Memory Foam Mattress Topper
Have you ever wondered why the crates for eggs are shaped like that? This is to keep them safe regardless of any movement done to them. This will keep them undisturbed, intact and whole even when transported from one place to another. Now think about the shape and the design on a mattress pad topper.
You see, if you keep moving on top of a normal mattress a spring one for example, you would eventually disturb anyone else who is sleeping beside you. Now don't you think that won't be annoying? We think it is. Now, you can actually have a more restful sleep in a cool and comfortable surface with the help of egg crate foam mattress topper.
If you're not quite keen on the fact to be sleeping on the bumpy looking thing, you need to actually be more open minded of that fact that egg crate foam mattress topper are helpful to your body and to your entire sleeping pattern. How is this so?
The egg crate foam mattress topper is designed specifically to reduce pressure points and help prevent pressure sores. The design helps to distribute the body weight evenly thought the surface which actually improves circulation. Good circulation results to a restful slumber. Another good thing with the egg crate foam mattress topper is that it gives you a more cool, dry, and comfortable surface that are actually the key points in getting restful sleep.
What is the egg crate foam mattress topper made off?
Depending on the manufacturer, it is made of open or closed cell foam which is designed and then built into an egg carton like form. The bumps and the crates are evenly measured and distributed throughout the surface of the mattress. It contains medium density urethane foam which is actually medical-grade that has an open cell structure and most importantly does not contain plastics.
Where is the egg crate foam mattress topper mostly used?
There is no specific place where the egg crate foam mattress topper can be used, if you feel like your body needs the benefits an egg crate foam mattress topper can give, then g ahead and purchase one for yourself. Although, it clearly has features that are helpful for those people who are in rehabilitation for spinal cord injuries and the like, therefore, more hospitals, clinics and therapists use the egg crate foam mattress topper to help the recuperation of their patients.
If you review everything about the key points of having an egg crate foam mattress topper you would understand that there is actually very minimal requirements in order to get a good sound sleep. It's actually only one kind of topper and you don't even need such an expensive one for it.
The market is producing a lot of egg crate foam mattress toppers because of the high demand for it. Because of the stressful lives American lead today, everyone comes home at the end of the day more tired and more stressed than ever before.
Good thing there has been the production of these kinds of mattresses that have helped change the lives of a lot of people. Better than sleeping pills, the egg crate foam mattress topper
You see, if you keep moving on top of a normal mattress a spring one for example, you would eventually disturb anyone else who is sleeping beside you. Now don't you think that won't be annoying? We think it is. Now, you can actually have a more restful sleep in a cool and comfortable surface with the help of egg crate foam mattress topper.
If you're not quite keen on the fact to be sleeping on the bumpy looking thing, you need to actually be more open minded of that fact that egg crate foam mattress topper are helpful to your body and to your entire sleeping pattern. How is this so?
The egg crate foam mattress topper is designed specifically to reduce pressure points and help prevent pressure sores. The design helps to distribute the body weight evenly thought the surface which actually improves circulation. Good circulation results to a restful slumber. Another good thing with the egg crate foam mattress topper is that it gives you a more cool, dry, and comfortable surface that are actually the key points in getting restful sleep.
What is the egg crate foam mattress topper made off?
Depending on the manufacturer, it is made of open or closed cell foam which is designed and then built into an egg carton like form. The bumps and the crates are evenly measured and distributed throughout the surface of the mattress. It contains medium density urethane foam which is actually medical-grade that has an open cell structure and most importantly does not contain plastics.
Where is the egg crate foam mattress topper mostly used?
There is no specific place where the egg crate foam mattress topper can be used, if you feel like your body needs the benefits an egg crate foam mattress topper can give, then g ahead and purchase one for yourself. Although, it clearly has features that are helpful for those people who are in rehabilitation for spinal cord injuries and the like, therefore, more hospitals, clinics and therapists use the egg crate foam mattress topper to help the recuperation of their patients.
If you review everything about the key points of having an egg crate foam mattress topper you would understand that there is actually very minimal requirements in order to get a good sound sleep. It's actually only one kind of topper and you don't even need such an expensive one for it.
The market is producing a lot of egg crate foam mattress toppers because of the high demand for it. Because of the stressful lives American lead today, everyone comes home at the end of the day more tired and more stressed than ever before.
Good thing there has been the production of these kinds of mattresses that have helped change the lives of a lot of people. Better than sleeping pills, the egg crate foam mattress topper
Hòa Bình
Hòa Bình là một tỉnh miền núi thuộc vùng tây bắc Việt Nam, có vị trí ở phía nam Bắc Bộ, giới hạn ở tọa độ 20°19' - 21°08' vĩ độ Bắc, 104°48' - 105°40' kinh độ Đông, tỉnh lỵ là thành phố Hòa Bình nằm cách trung tâm thủ đô Hà Nội 73 km. Trong quy hoạch xây dựng, tỉnh này thuộc vùng Hà Nội
Vị trí
Cũng giống như Ninh Bình và Thanh Hóa, tỉnh Hòa Bình nằm giáp ranh giữa 3 khu vực: tây bắc, đông bắc và Bắc Trung Bộ của Việt Nam.
Địa giới Hòa Bình:
Phía bắc giáp với tỉnh Phú Thọ;
Phía nam giáp với các tỉnh Hà Nam, Ninh Bình;
Phía đông và đông bắc giáp với thủ đô Hà Nội,
Phía tây, tây bắc, tây nam giáp với các tỉnh Sơn La, Thanh Hóa.
Các đơn vị hành chính
Hòa Bình hiện có 1 thành phố và 10 Huyện, Trong đó có với 210 đơn vị hành chính cấp xã, gồm có 11 thị trấn, 8 phường và 191 xã:
Tỉnh lỵ: Thành phố Hòa Bình
Huyện Lương Sơn, huyện thị trấn Lương Sơn
Huyện Cao Phong, huyện lỵ thị trấn Cao Phong
Huyện Đà Bắc, huyện lỵ thị trấn Đà Bắc
Huyện Kim Bôi, huyện lỵ thị trấn Bo
Huyện Kỳ Sơn, huyện lỵ thị trấn Kỳ Sơn
Huyện Lạc Sơn, huyện lỵ thị trấn Vụ Bản
Huyện Lạc Thủy, huyện lỵ thị trấn Chi Nê
Huyện Mai Châu, huyện lỵ thị trấn Mai Châu
Huyện Tân Lạc, huyện lỵ thị trấn Mường Khến
Huyện Yên Thủy, huyện lỵ thị trấn Hàng Trạm
Diện tích
Diện tích tự nhiên toàn tỉnh là 4.662.5 km², chiếm 1,41% tổng diện tích tự nhiên của Việt Nam. Thu nhập bình quân đầu người: 1500 USD (tương đương 34.090.909 đồng) (1/2016).
Dân cư
Hòa Bình có 832.543 dân (tháng 7/2009). Theo kết quả chính thức điều tra dân số ngày 01/04/2009 dân số tỉnh Hòa Bình chỉ có 786.964 người.
Theo thống kê dân số toàn quốc năm 1999, trên địa bàn tỉnh có 6 dân tộc sinh sống, đông nhất là người Mường chiếm 63,3%; người Việt (Kinh) chiếm 27,73%; người Thái chiếm 3,9%; người Dao chiếm 1,7%; người Tày chiếm 2,7%; người Mông chiếm 0,52%; ngoài ra còn có người Hoa sống rải rác ở các địa phương trong tỉnh. Người Hoa trước đây sống tập trung ở Ngọc Lương, Yên Thủy; nhưng sau năm 1979 còn lại một số gia đình và hiện nay sống phân tán ở các xã Yên Trị, Ngọc Lương và Phú Lai huyện Yên Thuỷ. Ngoài ra, còn có một số người thuộc các dân tộc khác chủ yếu do kết hôn với người Hòa Bình công tác ở các tỉnh miền núi khác.
Hòa Bình là một trong bốn tỉnh của Việt Nam mà trong đó có người Việt (Kinh) không chiếm đa số, đồng thời tỉnh này cũng được coi là thủ phủ của người Mường, vì phần lớn người dân tộc Mường sống tập trung chủ yếu ở đây. Người Mường xét về phương diện văn hóa - xã hội là dân tộc gần gũi với người Kinh nhất. Địa bàn cư trú của người Mường ở khắp các địa phương trong tỉnh, sống xen kẽ với người Kinh và các dân tộc khác.
Người Kinh, sống ở khắp nơi trong tỉnh. Những người Kinh sống ở Hòa Bình đầu tiên đã lên tới 4-5 đời; nhưng đa số di cư tới Hòa Bình từ những năm 1960 của thế kỉ trước, thuộc phong trào khai hoang từ các tỉnh đồng bằng lân cận (Nam Định, Hà Nam, Ninh Bình, Hà Tây...). Trong những năm gần đây, sự giao lưu về kinh tế và văn hóa mở rộng, nhiều người Kinh từ khắp các tỉnh thành đều tìm kiếm cơ hội làm ăn và sinh sống ở Hòa Bình.
Người Thái, chủ yếu sống tập trung ở huyện Mai Châu. Tuy sống gần với người Mường lâu đời và đã bị ảnh hưởng nhiều về phong tục, lối sống (đặc biệt là trang phục), nhưng vẫn giữ được những nét văn hóa độc đáo. Đây là vốn quý để phát triển du lịch công động và bảo lưu vốn văn hóa truyền thống. Hiện nay, khu du lịch Bản Lác là một trong những điểm du lịch hấp dẫn du khách trong và ngoài nước hàng đầu ở Hòa Bình.
Người Tày, chủ tập trung ở huyện Đà Bắc, sống xen kẽ với người Mường, người Dao. Người Tày có tập quán và nhiều nét văn hóa gần giống với người Thái, đặc biệt là ngôn ngữ. Tuy nhiên, xét theo khía cạnh trang phục thì người Tày ở Đà Bắc giống người Thái Trắng thuộc các huyện Phù Yên, Bắc Yên tỉnh Sơn La.
Người Dao sống thành cộng đồng ở các huyện Đà Bắc, Lương Sơn, Kim Bôi, Cao Phong, Kỳ Sơn và thành phố Hòa Bình. Người H'mông sống tập trung ở xã Hang Kia và Pà Cò của huyện Mai Châu. Trước đây hai dân tộc này sống du canh du cư, nhưng từ những năm 70-80 đã chuyển sang chế độ đinh canh, định cư và đã đạt được những thành tựu đáng kể về phương diện kinh tế - xã hội.
Với sự đa dạng về sắc tộc như vậy và đặc biệt gần với đồng bằng Bắc Bộ, cách thủ đô Hà Nội chỉ khoảng từ 80 tới 100 km, kết hợp với các điều kiện địa hình, phong cảnh của tỉnh; thì đây là tiềm năng lớn để phát triển du lịch.
Địa lý và khí hậu
Hòa Bình là tỉnh miền núi, tiếp giáp với phía tây đồng bằng sông Hồng, Hòa Bình có địa hình núi trung bình, chia cắt phức tạp, độ dốc lớn và theo hướng tây bắc - Đông Nam, phân chia thành 2 vùng: vùng núi cao nằm về phía tây bắc có độ cao trung bình từ 600 – 700 m, địa hình hiểm trở, diện tích 212.740 ha, chiếm 44,8% diện tích toàn vùng; vùng núi thấp nằm ở phía đông nam, diện tích 262.202 ha, chiếm 55,2% diện tích toàn tỉnh, địa hình gồm các dải núi thấp, ít bị chia cắt, độ dốc trung bình từ 20 – 250, độ cao trung bình từ 100 – 200 m.
Bên cạnh đó, hệ thống sông ngòi trên địa bàn tỉnh phân bố tương đối đồng đều với các sông lớn như sông Đà,, sông Bưởi, sông Lạng, sông Bùi...
Hòa Bình có khí hậu cận nhiệt đới ẩm, mùa đông phi nhiệt đới khô lạnh, ít mưa; mùa hè nóng, mưa nhiều. Nhiệt độ trung bình hàng năm trên 23 °C. Tháng 7 có nhiệt độ cao nhất trong năm, trung bình 27 - 29 °C, ngược lại tháng 1 có nhiệt độ thấp nhất, trung bình 15,5 - 16,5 °C.
Giao thông
Đường bộ
Các đường giao thông quan trọng trên địa bàn tỉnh như:
Quốc lộ 6 đi qua các huyện Lương Sơn, Kỳ Sơn, thành phố Hòa Bình, huyện Tân Lạc, Mai Châu nối liền Hòa Bình với thủ đô Hà Nội và các tỉnh tây bắc khác, điểm gần trung tâm Hà Nội nhất trên quốc lộ 6 của Hòa Bình thuộc huyện Lương Sơn là gần 40 km;
Quốc lộ 15A đi từ huyện Mai Châu nối quốc lộ 6 với các huyện vùng cao tỉnh Thanh Hóa;
Quốc lộ 12B nối thẳng quốc lộ 6 (ở Mãn Đức- Tân Lạc) đi qua các huyện Tân Lạc, Lạc Sơn, Yên Thuỷ và tỉnh Ninh Bình là con đường ngắn nhất từ tây bắc xuyên ra Biển Đông;
Quốc lộ 21 có điểm đầu là ngã ba giao cắt với quốc lộ 32, trước cửa ngõ vào thị xã Sơn Tây, điểm cuối là thị trấn Thịnh Long, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định qua thị trấn Xuân Mai Hà Nội qua các huyện Lương Sơn, Kim Bôi, Lạc Thủy xuống Phủ Lý.
Đường Hồ Chí Minh chạy song song với quốc lộ 21, gặp quốc lộ 12B tại thị trấn Thanh Hà, Lạc Thủy và quốc lộ 12A tại địa bàn giáp ranh giữa xã Yên Nghiệp của huyện Lạc Sơn và xã Lạc Thịnh của huyện Yên Thuỷ.
Các tuyến đường chính này nối với hệ thống đường nối liền các huyện, xã trong tỉnh với thị xã và với các huyện, tỉnh bạn rất thuận lợi cho giao lưu kinh tế - xã hội.
Đường thuỷ
Hệ thống sông ngòi thuỷ văn: Hòa Bình có mạng lưới sông suối phân bổ tương đối dày và đều khắp ở các huyện. Sông Ðà là sông lớn nhất chảy qua tỉnh có lưu vực 15.000 km2 chảy qua các huyện Mai Châu, Ðà Bắc, Tân Lạc, Kỳ Sơn và thành phố Hòa Bình với tổng chiều dài là 151 km. Hồ sông Ðà có dung tích 9,5 tỷ m3 nước nối liền với Sơn La, phần hạ lưu chảy qua Phú Thọ, Hà Tây thông với sông Hồng, được điều tiết nước bởi hồ sông Đà, tại đây có thể phát triển vận tải thuỷ thuận lợi, có hiệu quả; sông Bưởi bắt nguồn từ xã Phú Cường, huyện Tân Lạc, dài 55 km; sông Bôi bắt nguồn từ xã Thượng Tiến, huyện Kim Bôi, dài 125 km; sông Bùi bắt nguồn từ xã Lâm Sơn huyện Lương Sơn, dài 32 km; sông Lạng bắt nguồn từ xã Bảo Hiệu huyện Yên Thuỷ, dài 30 km.
Lịch sử
Tỉnh Hòa Bình được thành lập ngày 22 tháng 6 năm 1886 theo nghị định của Kinh lược Bắc Kỳ với tên gọi là tỉnh Mường, tách phần đất có người Mường cư trú từ các tỉnh Hưng Hóa, Sơn Tây, Hà Nội và Ninh Bình. Tỉnh lỵ đặt tại thị trấn Chợ Bờ (thuộc châu Đà Bắc) nên cũng còn gọi là tỉnh Chợ Bờ, đến tháng 11 năm 1886 chuyển về xã Phương Lâm (thuộc huyện Bất Bạt, phủ Quốc Oai, tỉnh Sơn Tây lúc bấy giờ). Tháng 4 năm 1888 được đổi tên thành tỉnh Phương Lâm, do Công sứ Pháp cai trị. Ban đầu tỉnh gồm cả Mộc Châu, Yên Châu và Phù Yên Châu (tháng 7 năm 1888, cắt 3 châu này để nhập vào Đạo Quan binh thứ tư, sau này thuộc Sơn La), cùng với vùng có dân tộc Mường thuộc hai châu Thanh Sơn và Yên Lập (tháng 10 năm 1888, cắt 2 châu này về tỉnh Hưng Hóa). Công sứ Pháp Rougery bị nghĩa quân Thanh Sơn tấn công và giết chết ở sở tại.
Ngày 18 tháng 3 năm 1891 Toàn quyền Đông Dương ra nghị định đổi tên tỉnh Phương Lâm thành tỉnh Hòa Bình với 6 châu: Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn, Lạc Thủy, Mai Châu (châu Mai) và Đà Bắc.
Ngày 24 tháng 10 năm 1908, châu Lạc Thủy chuyển sang tỉnh Hà Nam, và đến ngày 1 tháng 12 năm 1924, một số xã của Lạc Thủy được nhập vào phủ Nho Quan thuộc tỉnh Ninh Bình. Công sứ Pháp đầu tiên là Regnier, phó sứ là Patrich.
Năm 1939, hợp nhất châu Mai (tức Mai Châu) và châu Đà Bắc thành châu Mai Đà.
Trong kháng chiến chống Pháp, Hòa Bình có 4 huyện: Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn, Mai Đà, riêng huyện Lạc Thủy vẫn thuộc tỉnh Hà Nam, sau này mới trả về Hòa Bình. Ba huyện của Hòa Bình (Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn) thuộc Liên khu 3, trong khi huyện Mai Đà lại thuộc Liên khu Việt Bắc từ tháng 11 năm 1949 cho đến ngày 9 tháng 8 năm 1950 mới trả về Liên khu 3.
Ngày 21 tháng 9 năm 1956, huyện Mai Đà chia thành 2 huyện: Đà Bắc ở phía bắc sông Đà và Mai Châu ở phía nam sông Đà.
Ngày 15 tháng 10 năm 1957, huyện Lạc Sơn chia thành 2 huyện: Lạc Sơn và Tân Lạc.
Ngày 17 tháng 4 năm 1959, huyện Lương Sơn chia thành 2 huyện: Lương Sơn và Kim Bôi.
Ngày 17 tháng 8 năm 1964, huyện Lạc Thủy chia thành 2 huyện: Lạc Thủy và Yên Thủy.
Ngày 27 tháng 12 năm 1975 tỉnh Hòa Bình hợp nhất với tỉnh Hà Tây thành tỉnh Hà Sơn Bình. Theo Nghị quyết của Quốc hội khóa VIII kỳ họp thứ 9 ngày 12 tháng 8 năm 1991, tỉnh Hà Sơn Bình tách ra thành 2 tỉnh Hòa Bình và Hà Tây. Khi đó tỉnh có diện tích là 4.697 km², với dân số 670.000 người, gồm thị xã Hòa Bình và 9 huyện: Đà Bắc, Mai Châu, Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn, Lạc Thủy, Kim Bôi, Tân Lạc, Yên Thủy.
Tháng 12 năm 2001, huyện Kỳ Sơn chia thành 2 huyện: Kỳ Sơn và Cao Phong.
Ngày 27 tháng 10 năm 2006, chuyển thị xã Hòa Bình thành thành phố Hòa Bình.
Từ ngày 1 tháng 8 năm 2008, 4 xã Đông Xuân, Tiến Xuân, Yên Bình và Yên Trung, đều nằm ở phía bắc của huyện Lương Sơn, được tách ra và sáp nhập vào thành phố Hà Nội (nay là một phần các huyện Thạch Thất và Quốc Oai).
Kinh tế, Tiềm năng phát triển
Phong cảnh Mai Châu - trung tâm du lịch Hòa Bình
Sức hấp dẫn du khách của Hòa Bình, một vùng đất đa dân tộc, là giá trị nhân văn đa dạng, phong phú của cộng đồng cư dân.
Phong cảnh du lịch Hòa Bình
Địa hình đồi núi trùng điệp với các động thác Bờ, Hang Rết, động Hoa Tiên, vùng rừng nhiệt đới nguyên sinh Pù Noọc mở ra những tuyến du lịch mạo hiểm leo núi, đi bộ, săn bắn, tắm suối. Sức người và thiên nhiên đã tạo cho Hòa Bình một vùng hồ sông Ðà thơ mộng cho phép phát triển du lịch vùng lòng hồ và ven hồ có đầy đủ vịnh, đảo và bán đảo mà ở đó động thực vật quý hiếm được bảo tồn. Thấp thoáng các bản Mường, bản Dao, bản Tày rải rác ven hồ, ven thung lũng tạo nên bức tranh sơn thủy hữu tình.
Hòa Bình là một tỉnh có khá nhiều những suối nước khoáng nóng, những thung lũng hoang sơ huyền bí. Tiêu biểu nổi bật như:
Suối nước khoáng Kim Bôi với nguồn nước phun lên ở nhiệt độ 36 °C, đủ tiêu chuẩn dùng làm nước uống, để tắm, chữa bệnh. Nước suối Kim Bôi đã được đóng chai làm nước giải khát, nó cùng loại với nước khoáng Thạch Bích ở Quảng Ngãi, Kum-dua ở Nga và Paven Barbia của Hungari.
Thung lũng Mai Châu thuộc huyện lỵ Mai Châu là một thung lũng với đồng lúa và những nếp nhà sàn được quy hoạch bảo tồn phục vụ du lịch.
Đà Bắc- một huyện vùng cao thích hợp cho du khách tham quan du lịch sinh thái và văn hóa. Đà Bắc với cảnh quan nguyên sơ yên ả, thơ mộng của thị trấn miền núi tây bắc.
Những hang động thiên tạo đa dạng hình thù có đỉnh Phù Bua bốn mùa mây phủ. Có bản Nanh, bản Nưa của người Mường, người Dao và xen kẽ một số gia đình người Thái, với những mái nhà sàn cổ.
Lương Sơn - huyện cửa ngõ của tỉnh Hòa Bình, nới tiếp giáp giữa đồng bằng châu thổ sông Hồng và miền núi tây bắc, với vị trí chỉ cách Hà Nội khoảng 40 km tiện lợi về giao thông, là nơi tập trung rất nhiều khu du lịch sinh thái, địa điểm giải trí.
Thuỷ điện
Hòa Bình cũng là nơi đặt Nhà máy Thủy điện Hòa Bình công suất thiết kế đạt 1.920 megawatt. Đây là công trình do Liên Xô viện trợ cho Việt Nam. Công trình khởi công ngày 6 tháng 11 năm 1979, khánh thành ngày 20 tháng 12 năm 1994. Ngoài tác dụng phát điện, nhà máy này còn có chức năng ngăn lũ cho sông Hồng, cung cấp nước tưới tiêu và cải thiện giao thông đường thuỷ.
Nông nghiệp
Nhiều vùng sản xuất hàng hóa chuyên canh nguyên liệu tập trung được phát triển và nhân rộng như: vùng cam huyện Cao Phong; vùng mía tím huyện Tân Lạc, Cao phong; vùng gỗ, luồng nguyên liệu ở huyện Đà Bắc, Mai Châu; vùng lạc, đậu ở huyện Lạc Sơn, Yên Thủy; vùng cây dưa hấu ở huyện Lạc Thủy, Kim Bôi; vùng cây dược liệu ở Tân Lạc, Lạc Sơn; vùng chè ở huyện Lương Sơn, Mai Châu, Đà Bắc.
Gợi ý điểm dã ngoại cho trẻ mùa hè
Tại Mai Châu Ecolodge, trẻ sẽ được đi dạo trong không gian xanh, đạp xe tham quan bản làng và chơi các trò dân gian thú vị.
Ẩn mình trong khung cảnh thiên nhiên gần gũi, cách Hà Nội khoảng 135 km, Mai Châu Ecolodge (Hòa Bình) là nơi có khí hậu ôn hòa, mát mẻ quanh năm, không gian xanh độc đáo và nhiều điểm văn hóa tham quan thú vị. Tại đây, các bé sẽ được đắm chìm trong không gian thiên nhiên thoáng đãng, mát mẻ, không khí khác hẳn với thành phố bụi bặm, đông đúc.
Mai Châu Ecolodge là khu nghỉ dưỡng sinh thái nên mọi thứ đều được thiết kế gần gũi với thiên nhiên, thân thiện với môi trường. Đến đây, trẻ như lạc vào một khu vườn cổ tích ngập tràn sắc màu. Cảnh sắc nơi đây mang đến sự gần gũi, thanh bình và thoáng mát với hoa lá, cỏ cây xanh mướt mênh mông, thơm ngát trải ra trước mắt; đâu đó điểm xuyết sắc trắng, sắc hồng của giàn hoa tigon rực rỡ trong nắng.
Rời xa thanh phố, không còn những thiết bị công nghệ, trẻ sẽ có cơ hội hòa mình vào thiên nhiên, có thể tận mắt nhìn thấy các loại côn trùng, chiêm ngưỡng các loại cây, loại hoa mà trước đây chỉ thấy qua tivi, sách báo. Nơi đây còn là không gian lý tưởng để gia đình, trường học tổ chức trò chơi dân gian thú vị cho trẻ nhỏ.
Mỗi gia đình cũng có thể cùng các bé đi dạo, đạp xe tham quan qua nhiều bản làng xung quanh. Hoạt động này giúp trẻ có cơ hội tìm hiểu về cuộc sống ở một nơi hoàn toàn mới, quen những người bạn mới và có thêm kiến thức về cuộc sống. Đây sẽ là trải nghiệm dân dã và bình dị không bao giờ có được ở nơi phố thị phồn hoa.
Đến Mai Châu vào thời điểm này, trẻ còn có cơ hội chiêm ngưỡng những cánh đồng lúa óng ánh sắc vàng. Đâu đó là nụ cười mừng vui được mùa của người nông dân, má đỏ ngượng nghịu của thiếu nữ Hmông, tiếng cười ríu ran nô đùa của lũ trẻ.
Vẻ đẹp của trù phú, ấm no cùng thiên nhiên hòa quyện vào cuộc sống người dân nơi đây. Bức tranh mùa vàng được làm nên bởi biết bao sự bền bỉ, nhọc nhằn qua ngày tháng dãi nắng dầm mưa của những người nông dân Tây Bắc.
Sau chuyến dã ngoại hè, các bé sẽ có thêm nhiều kỹ năng sống, hiểu thêm về nền văn hóa dân tộc và có cơ hội chia sẻ về văn hóa Việt Nam. Những chuyến đi xa bổ ích thú vị sẽ là một kỷ niệm tuổi thơ khó quên trong tâm trí của các bé.
6 ngày phá đá, bới bùn tìm 3 nạn nhân sập hầm
Cuộc tìm kiếm quy mô lớn, kéo dài và cũng khó khăn nhất của lực lượng cứu hộ Hòa Bình kết thúc lúc 15h30 chiều nay khi thi thể nạn nhân cuối cùng được đưa khỏi hầm than.
Tìm thấy nạn nhân cuối cùng vụ sập hầm than
Trong hầm, nhiều đoạn không được gia cố, hiện ra những tảng đá lớn nhấp nhô. Ảnh: Bá Đô
Rạng sáng 23/11, sau 6 ngày đào bới, anh Bùi Văn Quý đã được tìm thấy ở hầm thượng, khu mỏ than ở xã Lỗ Sơn (Tân Lạc, Hòa Bình). 12 tiếng sau thi thể nạn nhân mới được đưa ra khỏi đường hầm, chấm dứt cuộc tìm kiếm kéo dài 6 ngày với sự phối hợp của nhiều lực lượng và khó khăn nhất từ trước đến nay của những người cứu hộ, cứu nạn tỉnh Hòa Bình.
Ngày 18/11, cơ quan chức năng huyện Tân Lạc nhận được tin báo xảy ra vụ sập hầm lò tại khu mỏ than ở xã Lỗ Sơn. Nhóm 7 công nhân vào đường hầm bị bỏ hoang đã 2 năm nay để thăm dò trữ lượng than, phục vụ cho việc khai thác trở lại gặp sự cố bục túi nước. 4 người chạy thoát ra bên ngoài trong khi 3 người khác mắc kẹt bên trong.
Công an huyện Tân Lạc cùng hàng trăm chiến sĩ cảnh sát phòng cháy, cứu hộ cứu nạn tỉnh Hòa Bình, dân quân tự vệ, bộ đội được huy động tìm kiếm các nạn nhân. Đường hầm bị sập dài khoảng 800m, nằm ở chân núi thuộc xóm Kiềng, xã Lỗ Sơn, là nơi hoang vắng, không có dân sinh sống. Muốn tiếp cận, lực lượng cứu hộ phải vượt suối, đi bộ gần 2 km mới đến nơi, nên sau khi đánh giá lại tình hình, phương tiện và nhân lực đã được rút bớt.
Đến tối 18/11, thi thể của anh Bùi Văn Thỏn được tìm thấy ở đoạn giữa đường hầm. Lực lượng cứu hộ tiếp tục chia ca, đào bới liên tục để tìm kiếm 2 người còn lại khi hi vọng nạn nhân còn sống chưa mất hẳn.
Ngày 19/11, việc tìm kiếm hai công nhân mất tích tiếp tục được triển khai, nhưng hy vọng sống sót đã giảm xuống. Theo đánh giá của lực lượng cứu hộ, khoảng 100m hầm lò bị vùi lấp, đường hầm lại hẹp, vừa bóc đất đá vừa phải lo chống đỡ.
Tối cùng ngày, cán bộ của Cục Cảnh sát phòng cháy chữa cháy (Bộ Công an) cùng chuyên gia cứu hộ hầm lò của Tập đoàn Than - Khoáng sản trực tiếp vào hầm thị sát, sau đó thống nhất phương án cứu hộ. Theo đó, 20 nhân viên cứu hộ mỏ sẽ trực tiếp đào bới bên trong đường hầm, các lực lượng khác hỗ trợ việc vận chuyển đất đá ra bên ngoài và gia cố, chống đỡ mái hầm.
Từ đêm 19/11, phương án này được triển khai và thu được hiệu quả. Trong mỗi giờ, lực lượng cứu hộ di chuyển sâu thêm được 5-6 m vào phía bên trong.
Rạng sáng 20/11, khi đào đến độ sâu 670 m trong hầm lò, lực lượng cứu hộ gặp phải tảng đá lớn chắn ngang. "Hầm quá thấp, nhiều đoạn không được gia cố. Đi đến đâu, anh em phải nằm xuống, rồi bò, luồn lách để tiếp cận tảng đá lớn, rồi dùng búa và rìu tay phá dần. Có đoạn phải mất cả tiếng mới đào và tiến sâu được một mét", anh Nguyễn Hoàng Nam, Trung tâm cứu hộ mỏ kể.
Cũng theo nhân viên cứu hộ 5 năm kinh nghiệm này, việc đào bới rất nguy hiểm chủ yếu do thiếu dưỡng khí, hầm lò sũng nước và đe dọa sập bất cứ lúc nào.
Đến chiều 21/11, nhân viên cứu hộ tạo được một khe hở, lách qua tảng đá lớn chắn đường vào bên trong và tìm thấy nạn nhân Bùi Văn Tuấn. Thi thể anh Tuấn nằm kẹt trong khe nhỏ, sát đường hầm chính.
"20 người được trang bị bình ôxy đào bới đất đá, tiếp cận vị trí của nạn nhân. Đến hơn 18h, tức sau 3 giờ kể từ khi phát hiện, nạn nhân được đưa ra ngoài, việc tìm kiếm công nhân còn lại vẫn tiếp diễn", đại tá Hoàng Văn Hiển, Trưởng phòng Cảnh sát Phòng cháy chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ tỉnh Hòa Bình chia sẻ.
Ngày 22/11, nhóm 20 nhân viên cứu hộ chuyên nghiệp luân phiên nhau, cứ sau 5-6 tiếng đào bới, tìm kiếm lại đổi ca để ăn uống, nghỉ dưỡng sức. Đến trưa cùng ngày, khi đào đến cuối đường hầm, nhóm cứu hộ lộ rõ thất vọng khi không thấy được nạn nhân cuối cùng.
Ban chỉ đạo tìm kiếm lại họp, thống nhất tiếp tục đào bới ở hầm thượng - là một ngách từ hầm chính ăn lên trên. Ngoài ra, các lực lượng rà soát theo nhiều hướng khác như đường ống nước ở ngoài hầm xem nạn nhân có bị trôi dạt ra ngoài hay không nhưng không có kết quả.
Đến 3h sáng 23/11, khi nhân viên cứu hộ mỏ mở đường lên hầm thượng đã phát hiện nạn nhân cuối cùng là anh Bùi Văn Quý bị tảng đá lớn đè lên. Theo đánh giá, nếu phá tảng đá để đưa thi thể anh Quý ra sẽ làm ảnh hưởng đến đất đá phía trên, nguy cơ sập hầm rất cao, nguy hiểm tính mạng nhân viên cứu hộ.
Trước tình thế này, lực lượng cứu hộ đã phải dùng kích thủy lực, đẩy tảng đá lên và kéo thi thể nạn nhân ra. Đến khoảng 15h30, tức là 12 tiếng sau, thi thể anh Quý, nạn nhân cuối cùng được đưa ra khỏi hầm lò.
Việc tìm thấy nạn nhân cuối cùng đã khép lại cuộc tìm kiếm quy mô nhất với trên 500 người được huy động, kéo dài nhất (6 ngày) và thiệt hại lớn nhất về người ở tỉnh Hòa Bình từ trước tới nay.
Trước đó trưa 18/11, 7 công nhân của Công ty TNHH Tân Sơn vào hầm than ở xã Lỗ Sơn (Tân Lạc) để thăm dò trữ lượng, nhưng gặp phải sự cố bục túi nước. 4 người thoát được ra bên ngoài, một người tử vong, hai người khác bị vùi lấp.
Năm 2014 hầm than này đã bị dừng hoạt động. Đến tháng 5/2015, UBND tỉnh Hòa Bình đã cấp phép hoạt động trở lại thì xảy ra sự cố
Vị trí
Cũng giống như Ninh Bình và Thanh Hóa, tỉnh Hòa Bình nằm giáp ranh giữa 3 khu vực: tây bắc, đông bắc và Bắc Trung Bộ của Việt Nam.
Địa giới Hòa Bình:
Phía bắc giáp với tỉnh Phú Thọ;
Phía nam giáp với các tỉnh Hà Nam, Ninh Bình;
Phía đông và đông bắc giáp với thủ đô Hà Nội,
Phía tây, tây bắc, tây nam giáp với các tỉnh Sơn La, Thanh Hóa.
Các đơn vị hành chính
Hòa Bình hiện có 1 thành phố và 10 Huyện, Trong đó có với 210 đơn vị hành chính cấp xã, gồm có 11 thị trấn, 8 phường và 191 xã:
Tỉnh lỵ: Thành phố Hòa Bình
Huyện Lương Sơn, huyện thị trấn Lương Sơn
Huyện Cao Phong, huyện lỵ thị trấn Cao Phong
Huyện Đà Bắc, huyện lỵ thị trấn Đà Bắc
Huyện Kim Bôi, huyện lỵ thị trấn Bo
Huyện Kỳ Sơn, huyện lỵ thị trấn Kỳ Sơn
Huyện Lạc Sơn, huyện lỵ thị trấn Vụ Bản
Huyện Lạc Thủy, huyện lỵ thị trấn Chi Nê
Huyện Mai Châu, huyện lỵ thị trấn Mai Châu
Huyện Tân Lạc, huyện lỵ thị trấn Mường Khến
Huyện Yên Thủy, huyện lỵ thị trấn Hàng Trạm
Diện tích
Diện tích tự nhiên toàn tỉnh là 4.662.5 km², chiếm 1,41% tổng diện tích tự nhiên của Việt Nam. Thu nhập bình quân đầu người: 1500 USD (tương đương 34.090.909 đồng) (1/2016).
Dân cư
Hòa Bình có 832.543 dân (tháng 7/2009). Theo kết quả chính thức điều tra dân số ngày 01/04/2009 dân số tỉnh Hòa Bình chỉ có 786.964 người.
Theo thống kê dân số toàn quốc năm 1999, trên địa bàn tỉnh có 6 dân tộc sinh sống, đông nhất là người Mường chiếm 63,3%; người Việt (Kinh) chiếm 27,73%; người Thái chiếm 3,9%; người Dao chiếm 1,7%; người Tày chiếm 2,7%; người Mông chiếm 0,52%; ngoài ra còn có người Hoa sống rải rác ở các địa phương trong tỉnh. Người Hoa trước đây sống tập trung ở Ngọc Lương, Yên Thủy; nhưng sau năm 1979 còn lại một số gia đình và hiện nay sống phân tán ở các xã Yên Trị, Ngọc Lương và Phú Lai huyện Yên Thuỷ. Ngoài ra, còn có một số người thuộc các dân tộc khác chủ yếu do kết hôn với người Hòa Bình công tác ở các tỉnh miền núi khác.
Hòa Bình là một trong bốn tỉnh của Việt Nam mà trong đó có người Việt (Kinh) không chiếm đa số, đồng thời tỉnh này cũng được coi là thủ phủ của người Mường, vì phần lớn người dân tộc Mường sống tập trung chủ yếu ở đây. Người Mường xét về phương diện văn hóa - xã hội là dân tộc gần gũi với người Kinh nhất. Địa bàn cư trú của người Mường ở khắp các địa phương trong tỉnh, sống xen kẽ với người Kinh và các dân tộc khác.
Người Kinh, sống ở khắp nơi trong tỉnh. Những người Kinh sống ở Hòa Bình đầu tiên đã lên tới 4-5 đời; nhưng đa số di cư tới Hòa Bình từ những năm 1960 của thế kỉ trước, thuộc phong trào khai hoang từ các tỉnh đồng bằng lân cận (Nam Định, Hà Nam, Ninh Bình, Hà Tây...). Trong những năm gần đây, sự giao lưu về kinh tế và văn hóa mở rộng, nhiều người Kinh từ khắp các tỉnh thành đều tìm kiếm cơ hội làm ăn và sinh sống ở Hòa Bình.
Người Thái, chủ yếu sống tập trung ở huyện Mai Châu. Tuy sống gần với người Mường lâu đời và đã bị ảnh hưởng nhiều về phong tục, lối sống (đặc biệt là trang phục), nhưng vẫn giữ được những nét văn hóa độc đáo. Đây là vốn quý để phát triển du lịch công động và bảo lưu vốn văn hóa truyền thống. Hiện nay, khu du lịch Bản Lác là một trong những điểm du lịch hấp dẫn du khách trong và ngoài nước hàng đầu ở Hòa Bình.
Người Tày, chủ tập trung ở huyện Đà Bắc, sống xen kẽ với người Mường, người Dao. Người Tày có tập quán và nhiều nét văn hóa gần giống với người Thái, đặc biệt là ngôn ngữ. Tuy nhiên, xét theo khía cạnh trang phục thì người Tày ở Đà Bắc giống người Thái Trắng thuộc các huyện Phù Yên, Bắc Yên tỉnh Sơn La.
Người Dao sống thành cộng đồng ở các huyện Đà Bắc, Lương Sơn, Kim Bôi, Cao Phong, Kỳ Sơn và thành phố Hòa Bình. Người H'mông sống tập trung ở xã Hang Kia và Pà Cò của huyện Mai Châu. Trước đây hai dân tộc này sống du canh du cư, nhưng từ những năm 70-80 đã chuyển sang chế độ đinh canh, định cư và đã đạt được những thành tựu đáng kể về phương diện kinh tế - xã hội.
Với sự đa dạng về sắc tộc như vậy và đặc biệt gần với đồng bằng Bắc Bộ, cách thủ đô Hà Nội chỉ khoảng từ 80 tới 100 km, kết hợp với các điều kiện địa hình, phong cảnh của tỉnh; thì đây là tiềm năng lớn để phát triển du lịch.
Địa lý và khí hậu
Hòa Bình là tỉnh miền núi, tiếp giáp với phía tây đồng bằng sông Hồng, Hòa Bình có địa hình núi trung bình, chia cắt phức tạp, độ dốc lớn và theo hướng tây bắc - Đông Nam, phân chia thành 2 vùng: vùng núi cao nằm về phía tây bắc có độ cao trung bình từ 600 – 700 m, địa hình hiểm trở, diện tích 212.740 ha, chiếm 44,8% diện tích toàn vùng; vùng núi thấp nằm ở phía đông nam, diện tích 262.202 ha, chiếm 55,2% diện tích toàn tỉnh, địa hình gồm các dải núi thấp, ít bị chia cắt, độ dốc trung bình từ 20 – 250, độ cao trung bình từ 100 – 200 m.
Bên cạnh đó, hệ thống sông ngòi trên địa bàn tỉnh phân bố tương đối đồng đều với các sông lớn như sông Đà,, sông Bưởi, sông Lạng, sông Bùi...
Hòa Bình có khí hậu cận nhiệt đới ẩm, mùa đông phi nhiệt đới khô lạnh, ít mưa; mùa hè nóng, mưa nhiều. Nhiệt độ trung bình hàng năm trên 23 °C. Tháng 7 có nhiệt độ cao nhất trong năm, trung bình 27 - 29 °C, ngược lại tháng 1 có nhiệt độ thấp nhất, trung bình 15,5 - 16,5 °C.
Giao thông
Đường bộ
Các đường giao thông quan trọng trên địa bàn tỉnh như:
Quốc lộ 6 đi qua các huyện Lương Sơn, Kỳ Sơn, thành phố Hòa Bình, huyện Tân Lạc, Mai Châu nối liền Hòa Bình với thủ đô Hà Nội và các tỉnh tây bắc khác, điểm gần trung tâm Hà Nội nhất trên quốc lộ 6 của Hòa Bình thuộc huyện Lương Sơn là gần 40 km;
Quốc lộ 15A đi từ huyện Mai Châu nối quốc lộ 6 với các huyện vùng cao tỉnh Thanh Hóa;
Quốc lộ 12B nối thẳng quốc lộ 6 (ở Mãn Đức- Tân Lạc) đi qua các huyện Tân Lạc, Lạc Sơn, Yên Thuỷ và tỉnh Ninh Bình là con đường ngắn nhất từ tây bắc xuyên ra Biển Đông;
Quốc lộ 21 có điểm đầu là ngã ba giao cắt với quốc lộ 32, trước cửa ngõ vào thị xã Sơn Tây, điểm cuối là thị trấn Thịnh Long, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định qua thị trấn Xuân Mai Hà Nội qua các huyện Lương Sơn, Kim Bôi, Lạc Thủy xuống Phủ Lý.
Đường Hồ Chí Minh chạy song song với quốc lộ 21, gặp quốc lộ 12B tại thị trấn Thanh Hà, Lạc Thủy và quốc lộ 12A tại địa bàn giáp ranh giữa xã Yên Nghiệp của huyện Lạc Sơn và xã Lạc Thịnh của huyện Yên Thuỷ.
Các tuyến đường chính này nối với hệ thống đường nối liền các huyện, xã trong tỉnh với thị xã và với các huyện, tỉnh bạn rất thuận lợi cho giao lưu kinh tế - xã hội.
Đường thuỷ
Hệ thống sông ngòi thuỷ văn: Hòa Bình có mạng lưới sông suối phân bổ tương đối dày và đều khắp ở các huyện. Sông Ðà là sông lớn nhất chảy qua tỉnh có lưu vực 15.000 km2 chảy qua các huyện Mai Châu, Ðà Bắc, Tân Lạc, Kỳ Sơn và thành phố Hòa Bình với tổng chiều dài là 151 km. Hồ sông Ðà có dung tích 9,5 tỷ m3 nước nối liền với Sơn La, phần hạ lưu chảy qua Phú Thọ, Hà Tây thông với sông Hồng, được điều tiết nước bởi hồ sông Đà, tại đây có thể phát triển vận tải thuỷ thuận lợi, có hiệu quả; sông Bưởi bắt nguồn từ xã Phú Cường, huyện Tân Lạc, dài 55 km; sông Bôi bắt nguồn từ xã Thượng Tiến, huyện Kim Bôi, dài 125 km; sông Bùi bắt nguồn từ xã Lâm Sơn huyện Lương Sơn, dài 32 km; sông Lạng bắt nguồn từ xã Bảo Hiệu huyện Yên Thuỷ, dài 30 km.
Lịch sử
Tỉnh Hòa Bình được thành lập ngày 22 tháng 6 năm 1886 theo nghị định của Kinh lược Bắc Kỳ với tên gọi là tỉnh Mường, tách phần đất có người Mường cư trú từ các tỉnh Hưng Hóa, Sơn Tây, Hà Nội và Ninh Bình. Tỉnh lỵ đặt tại thị trấn Chợ Bờ (thuộc châu Đà Bắc) nên cũng còn gọi là tỉnh Chợ Bờ, đến tháng 11 năm 1886 chuyển về xã Phương Lâm (thuộc huyện Bất Bạt, phủ Quốc Oai, tỉnh Sơn Tây lúc bấy giờ). Tháng 4 năm 1888 được đổi tên thành tỉnh Phương Lâm, do Công sứ Pháp cai trị. Ban đầu tỉnh gồm cả Mộc Châu, Yên Châu và Phù Yên Châu (tháng 7 năm 1888, cắt 3 châu này để nhập vào Đạo Quan binh thứ tư, sau này thuộc Sơn La), cùng với vùng có dân tộc Mường thuộc hai châu Thanh Sơn và Yên Lập (tháng 10 năm 1888, cắt 2 châu này về tỉnh Hưng Hóa). Công sứ Pháp Rougery bị nghĩa quân Thanh Sơn tấn công và giết chết ở sở tại.
Ngày 18 tháng 3 năm 1891 Toàn quyền Đông Dương ra nghị định đổi tên tỉnh Phương Lâm thành tỉnh Hòa Bình với 6 châu: Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn, Lạc Thủy, Mai Châu (châu Mai) và Đà Bắc.
Ngày 24 tháng 10 năm 1908, châu Lạc Thủy chuyển sang tỉnh Hà Nam, và đến ngày 1 tháng 12 năm 1924, một số xã của Lạc Thủy được nhập vào phủ Nho Quan thuộc tỉnh Ninh Bình. Công sứ Pháp đầu tiên là Regnier, phó sứ là Patrich.
Năm 1939, hợp nhất châu Mai (tức Mai Châu) và châu Đà Bắc thành châu Mai Đà.
Trong kháng chiến chống Pháp, Hòa Bình có 4 huyện: Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn, Mai Đà, riêng huyện Lạc Thủy vẫn thuộc tỉnh Hà Nam, sau này mới trả về Hòa Bình. Ba huyện của Hòa Bình (Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn) thuộc Liên khu 3, trong khi huyện Mai Đà lại thuộc Liên khu Việt Bắc từ tháng 11 năm 1949 cho đến ngày 9 tháng 8 năm 1950 mới trả về Liên khu 3.
Ngày 21 tháng 9 năm 1956, huyện Mai Đà chia thành 2 huyện: Đà Bắc ở phía bắc sông Đà và Mai Châu ở phía nam sông Đà.
Ngày 15 tháng 10 năm 1957, huyện Lạc Sơn chia thành 2 huyện: Lạc Sơn và Tân Lạc.
Ngày 17 tháng 4 năm 1959, huyện Lương Sơn chia thành 2 huyện: Lương Sơn và Kim Bôi.
Ngày 17 tháng 8 năm 1964, huyện Lạc Thủy chia thành 2 huyện: Lạc Thủy và Yên Thủy.
Ngày 27 tháng 12 năm 1975 tỉnh Hòa Bình hợp nhất với tỉnh Hà Tây thành tỉnh Hà Sơn Bình. Theo Nghị quyết của Quốc hội khóa VIII kỳ họp thứ 9 ngày 12 tháng 8 năm 1991, tỉnh Hà Sơn Bình tách ra thành 2 tỉnh Hòa Bình và Hà Tây. Khi đó tỉnh có diện tích là 4.697 km², với dân số 670.000 người, gồm thị xã Hòa Bình và 9 huyện: Đà Bắc, Mai Châu, Lương Sơn, Kỳ Sơn, Lạc Sơn, Lạc Thủy, Kim Bôi, Tân Lạc, Yên Thủy.
Tháng 12 năm 2001, huyện Kỳ Sơn chia thành 2 huyện: Kỳ Sơn và Cao Phong.
Ngày 27 tháng 10 năm 2006, chuyển thị xã Hòa Bình thành thành phố Hòa Bình.
Từ ngày 1 tháng 8 năm 2008, 4 xã Đông Xuân, Tiến Xuân, Yên Bình và Yên Trung, đều nằm ở phía bắc của huyện Lương Sơn, được tách ra và sáp nhập vào thành phố Hà Nội (nay là một phần các huyện Thạch Thất và Quốc Oai).
Kinh tế, Tiềm năng phát triển
Phong cảnh Mai Châu - trung tâm du lịch Hòa Bình
Sức hấp dẫn du khách của Hòa Bình, một vùng đất đa dân tộc, là giá trị nhân văn đa dạng, phong phú của cộng đồng cư dân.
Phong cảnh du lịch Hòa Bình
Địa hình đồi núi trùng điệp với các động thác Bờ, Hang Rết, động Hoa Tiên, vùng rừng nhiệt đới nguyên sinh Pù Noọc mở ra những tuyến du lịch mạo hiểm leo núi, đi bộ, săn bắn, tắm suối. Sức người và thiên nhiên đã tạo cho Hòa Bình một vùng hồ sông Ðà thơ mộng cho phép phát triển du lịch vùng lòng hồ và ven hồ có đầy đủ vịnh, đảo và bán đảo mà ở đó động thực vật quý hiếm được bảo tồn. Thấp thoáng các bản Mường, bản Dao, bản Tày rải rác ven hồ, ven thung lũng tạo nên bức tranh sơn thủy hữu tình.
Hòa Bình là một tỉnh có khá nhiều những suối nước khoáng nóng, những thung lũng hoang sơ huyền bí. Tiêu biểu nổi bật như:
Suối nước khoáng Kim Bôi với nguồn nước phun lên ở nhiệt độ 36 °C, đủ tiêu chuẩn dùng làm nước uống, để tắm, chữa bệnh. Nước suối Kim Bôi đã được đóng chai làm nước giải khát, nó cùng loại với nước khoáng Thạch Bích ở Quảng Ngãi, Kum-dua ở Nga và Paven Barbia của Hungari.
Thung lũng Mai Châu thuộc huyện lỵ Mai Châu là một thung lũng với đồng lúa và những nếp nhà sàn được quy hoạch bảo tồn phục vụ du lịch.
Đà Bắc- một huyện vùng cao thích hợp cho du khách tham quan du lịch sinh thái và văn hóa. Đà Bắc với cảnh quan nguyên sơ yên ả, thơ mộng của thị trấn miền núi tây bắc.
Những hang động thiên tạo đa dạng hình thù có đỉnh Phù Bua bốn mùa mây phủ. Có bản Nanh, bản Nưa của người Mường, người Dao và xen kẽ một số gia đình người Thái, với những mái nhà sàn cổ.
Lương Sơn - huyện cửa ngõ của tỉnh Hòa Bình, nới tiếp giáp giữa đồng bằng châu thổ sông Hồng và miền núi tây bắc, với vị trí chỉ cách Hà Nội khoảng 40 km tiện lợi về giao thông, là nơi tập trung rất nhiều khu du lịch sinh thái, địa điểm giải trí.
Thuỷ điện
Hòa Bình cũng là nơi đặt Nhà máy Thủy điện Hòa Bình công suất thiết kế đạt 1.920 megawatt. Đây là công trình do Liên Xô viện trợ cho Việt Nam. Công trình khởi công ngày 6 tháng 11 năm 1979, khánh thành ngày 20 tháng 12 năm 1994. Ngoài tác dụng phát điện, nhà máy này còn có chức năng ngăn lũ cho sông Hồng, cung cấp nước tưới tiêu và cải thiện giao thông đường thuỷ.
Nông nghiệp
Nhiều vùng sản xuất hàng hóa chuyên canh nguyên liệu tập trung được phát triển và nhân rộng như: vùng cam huyện Cao Phong; vùng mía tím huyện Tân Lạc, Cao phong; vùng gỗ, luồng nguyên liệu ở huyện Đà Bắc, Mai Châu; vùng lạc, đậu ở huyện Lạc Sơn, Yên Thủy; vùng cây dưa hấu ở huyện Lạc Thủy, Kim Bôi; vùng cây dược liệu ở Tân Lạc, Lạc Sơn; vùng chè ở huyện Lương Sơn, Mai Châu, Đà Bắc.
Gợi ý điểm dã ngoại cho trẻ mùa hè
Tại Mai Châu Ecolodge, trẻ sẽ được đi dạo trong không gian xanh, đạp xe tham quan bản làng và chơi các trò dân gian thú vị.
Ẩn mình trong khung cảnh thiên nhiên gần gũi, cách Hà Nội khoảng 135 km, Mai Châu Ecolodge (Hòa Bình) là nơi có khí hậu ôn hòa, mát mẻ quanh năm, không gian xanh độc đáo và nhiều điểm văn hóa tham quan thú vị. Tại đây, các bé sẽ được đắm chìm trong không gian thiên nhiên thoáng đãng, mát mẻ, không khí khác hẳn với thành phố bụi bặm, đông đúc.
Mai Châu Ecolodge là khu nghỉ dưỡng sinh thái nên mọi thứ đều được thiết kế gần gũi với thiên nhiên, thân thiện với môi trường. Đến đây, trẻ như lạc vào một khu vườn cổ tích ngập tràn sắc màu. Cảnh sắc nơi đây mang đến sự gần gũi, thanh bình và thoáng mát với hoa lá, cỏ cây xanh mướt mênh mông, thơm ngát trải ra trước mắt; đâu đó điểm xuyết sắc trắng, sắc hồng của giàn hoa tigon rực rỡ trong nắng.
Rời xa thanh phố, không còn những thiết bị công nghệ, trẻ sẽ có cơ hội hòa mình vào thiên nhiên, có thể tận mắt nhìn thấy các loại côn trùng, chiêm ngưỡng các loại cây, loại hoa mà trước đây chỉ thấy qua tivi, sách báo. Nơi đây còn là không gian lý tưởng để gia đình, trường học tổ chức trò chơi dân gian thú vị cho trẻ nhỏ.
Mỗi gia đình cũng có thể cùng các bé đi dạo, đạp xe tham quan qua nhiều bản làng xung quanh. Hoạt động này giúp trẻ có cơ hội tìm hiểu về cuộc sống ở một nơi hoàn toàn mới, quen những người bạn mới và có thêm kiến thức về cuộc sống. Đây sẽ là trải nghiệm dân dã và bình dị không bao giờ có được ở nơi phố thị phồn hoa.
Đến Mai Châu vào thời điểm này, trẻ còn có cơ hội chiêm ngưỡng những cánh đồng lúa óng ánh sắc vàng. Đâu đó là nụ cười mừng vui được mùa của người nông dân, má đỏ ngượng nghịu của thiếu nữ Hmông, tiếng cười ríu ran nô đùa của lũ trẻ.
Vẻ đẹp của trù phú, ấm no cùng thiên nhiên hòa quyện vào cuộc sống người dân nơi đây. Bức tranh mùa vàng được làm nên bởi biết bao sự bền bỉ, nhọc nhằn qua ngày tháng dãi nắng dầm mưa của những người nông dân Tây Bắc.
Sau chuyến dã ngoại hè, các bé sẽ có thêm nhiều kỹ năng sống, hiểu thêm về nền văn hóa dân tộc và có cơ hội chia sẻ về văn hóa Việt Nam. Những chuyến đi xa bổ ích thú vị sẽ là một kỷ niệm tuổi thơ khó quên trong tâm trí của các bé.
6 ngày phá đá, bới bùn tìm 3 nạn nhân sập hầm
Cuộc tìm kiếm quy mô lớn, kéo dài và cũng khó khăn nhất của lực lượng cứu hộ Hòa Bình kết thúc lúc 15h30 chiều nay khi thi thể nạn nhân cuối cùng được đưa khỏi hầm than.
Tìm thấy nạn nhân cuối cùng vụ sập hầm than
Trong hầm, nhiều đoạn không được gia cố, hiện ra những tảng đá lớn nhấp nhô. Ảnh: Bá Đô
Rạng sáng 23/11, sau 6 ngày đào bới, anh Bùi Văn Quý đã được tìm thấy ở hầm thượng, khu mỏ than ở xã Lỗ Sơn (Tân Lạc, Hòa Bình). 12 tiếng sau thi thể nạn nhân mới được đưa ra khỏi đường hầm, chấm dứt cuộc tìm kiếm kéo dài 6 ngày với sự phối hợp của nhiều lực lượng và khó khăn nhất từ trước đến nay của những người cứu hộ, cứu nạn tỉnh Hòa Bình.
Ngày 18/11, cơ quan chức năng huyện Tân Lạc nhận được tin báo xảy ra vụ sập hầm lò tại khu mỏ than ở xã Lỗ Sơn. Nhóm 7 công nhân vào đường hầm bị bỏ hoang đã 2 năm nay để thăm dò trữ lượng than, phục vụ cho việc khai thác trở lại gặp sự cố bục túi nước. 4 người chạy thoát ra bên ngoài trong khi 3 người khác mắc kẹt bên trong.
Công an huyện Tân Lạc cùng hàng trăm chiến sĩ cảnh sát phòng cháy, cứu hộ cứu nạn tỉnh Hòa Bình, dân quân tự vệ, bộ đội được huy động tìm kiếm các nạn nhân. Đường hầm bị sập dài khoảng 800m, nằm ở chân núi thuộc xóm Kiềng, xã Lỗ Sơn, là nơi hoang vắng, không có dân sinh sống. Muốn tiếp cận, lực lượng cứu hộ phải vượt suối, đi bộ gần 2 km mới đến nơi, nên sau khi đánh giá lại tình hình, phương tiện và nhân lực đã được rút bớt.
Đến tối 18/11, thi thể của anh Bùi Văn Thỏn được tìm thấy ở đoạn giữa đường hầm. Lực lượng cứu hộ tiếp tục chia ca, đào bới liên tục để tìm kiếm 2 người còn lại khi hi vọng nạn nhân còn sống chưa mất hẳn.
Ngày 19/11, việc tìm kiếm hai công nhân mất tích tiếp tục được triển khai, nhưng hy vọng sống sót đã giảm xuống. Theo đánh giá của lực lượng cứu hộ, khoảng 100m hầm lò bị vùi lấp, đường hầm lại hẹp, vừa bóc đất đá vừa phải lo chống đỡ.
Tối cùng ngày, cán bộ của Cục Cảnh sát phòng cháy chữa cháy (Bộ Công an) cùng chuyên gia cứu hộ hầm lò của Tập đoàn Than - Khoáng sản trực tiếp vào hầm thị sát, sau đó thống nhất phương án cứu hộ. Theo đó, 20 nhân viên cứu hộ mỏ sẽ trực tiếp đào bới bên trong đường hầm, các lực lượng khác hỗ trợ việc vận chuyển đất đá ra bên ngoài và gia cố, chống đỡ mái hầm.
Từ đêm 19/11, phương án này được triển khai và thu được hiệu quả. Trong mỗi giờ, lực lượng cứu hộ di chuyển sâu thêm được 5-6 m vào phía bên trong.
Rạng sáng 20/11, khi đào đến độ sâu 670 m trong hầm lò, lực lượng cứu hộ gặp phải tảng đá lớn chắn ngang. "Hầm quá thấp, nhiều đoạn không được gia cố. Đi đến đâu, anh em phải nằm xuống, rồi bò, luồn lách để tiếp cận tảng đá lớn, rồi dùng búa và rìu tay phá dần. Có đoạn phải mất cả tiếng mới đào và tiến sâu được một mét", anh Nguyễn Hoàng Nam, Trung tâm cứu hộ mỏ kể.
Cũng theo nhân viên cứu hộ 5 năm kinh nghiệm này, việc đào bới rất nguy hiểm chủ yếu do thiếu dưỡng khí, hầm lò sũng nước và đe dọa sập bất cứ lúc nào.
Đến chiều 21/11, nhân viên cứu hộ tạo được một khe hở, lách qua tảng đá lớn chắn đường vào bên trong và tìm thấy nạn nhân Bùi Văn Tuấn. Thi thể anh Tuấn nằm kẹt trong khe nhỏ, sát đường hầm chính.
"20 người được trang bị bình ôxy đào bới đất đá, tiếp cận vị trí của nạn nhân. Đến hơn 18h, tức sau 3 giờ kể từ khi phát hiện, nạn nhân được đưa ra ngoài, việc tìm kiếm công nhân còn lại vẫn tiếp diễn", đại tá Hoàng Văn Hiển, Trưởng phòng Cảnh sát Phòng cháy chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ tỉnh Hòa Bình chia sẻ.
Ngày 22/11, nhóm 20 nhân viên cứu hộ chuyên nghiệp luân phiên nhau, cứ sau 5-6 tiếng đào bới, tìm kiếm lại đổi ca để ăn uống, nghỉ dưỡng sức. Đến trưa cùng ngày, khi đào đến cuối đường hầm, nhóm cứu hộ lộ rõ thất vọng khi không thấy được nạn nhân cuối cùng.
Ban chỉ đạo tìm kiếm lại họp, thống nhất tiếp tục đào bới ở hầm thượng - là một ngách từ hầm chính ăn lên trên. Ngoài ra, các lực lượng rà soát theo nhiều hướng khác như đường ống nước ở ngoài hầm xem nạn nhân có bị trôi dạt ra ngoài hay không nhưng không có kết quả.
Đến 3h sáng 23/11, khi nhân viên cứu hộ mỏ mở đường lên hầm thượng đã phát hiện nạn nhân cuối cùng là anh Bùi Văn Quý bị tảng đá lớn đè lên. Theo đánh giá, nếu phá tảng đá để đưa thi thể anh Quý ra sẽ làm ảnh hưởng đến đất đá phía trên, nguy cơ sập hầm rất cao, nguy hiểm tính mạng nhân viên cứu hộ.
Trước tình thế này, lực lượng cứu hộ đã phải dùng kích thủy lực, đẩy tảng đá lên và kéo thi thể nạn nhân ra. Đến khoảng 15h30, tức là 12 tiếng sau, thi thể anh Quý, nạn nhân cuối cùng được đưa ra khỏi hầm lò.
Việc tìm thấy nạn nhân cuối cùng đã khép lại cuộc tìm kiếm quy mô nhất với trên 500 người được huy động, kéo dài nhất (6 ngày) và thiệt hại lớn nhất về người ở tỉnh Hòa Bình từ trước tới nay.
Trước đó trưa 18/11, 7 công nhân của Công ty TNHH Tân Sơn vào hầm than ở xã Lỗ Sơn (Tân Lạc) để thăm dò trữ lượng, nhưng gặp phải sự cố bục túi nước. 4 người thoát được ra bên ngoài, một người tử vong, hai người khác bị vùi lấp.
Năm 2014 hầm than này đã bị dừng hoạt động. Đến tháng 5/2015, UBND tỉnh Hòa Bình đã cấp phép hoạt động trở lại thì xảy ra sự cố